top of page
tho

Thơ

  • ÐỪNG TRỞ LẠI

  •  

  • Anh ra đi Sài Gòn xưa đã chết

  • Cây me già cô độc đứng nghe mưa 

  • Ðừng trở lại chẳng còn gì nữa hết

  • Em đã tàn hương sắc của năm xưa

  •  

  • Anh ra đi phố phường xưa đổi khác

  • Ngọn đèn xanh le lói bóng ga chiều

  • Những kỷ niệm vàng hoe trên mái tóc

  • Tóc em buồn từng sợi rối đêm khuya

  •  

  • Anh ra đi cửa lòng em đã đóng

  • Với đau thương chồng chất thuở xuân thì

  • Ðừng trở lại chẳng còn ai mong ngóng

  • Xuân đã tàn từ độ én bay đi

  •  

  • Anh ra đi em một mình lầm lũi

  • Con đường câm trong những tối không đèn

  • Ðừng trở lại em quen rồi cực khổ

  • Anh cũng quen rồi cuộc sống ấm êm

  • Anh ra đi mùa đông buồn ghê lắm

  • Mùa mưa dài thăm thẳm ở nơi đây

  • Ðừng trở lại chẳng cần ai đưa đón

  • Ðể em ngồi nghe lá khóc trên cây

  • Anh ra đi mẹ bao lần đã nhắc

  • Ðứa con yêu lưu lạc ở phương nào

  • Anh có đọc nỗi buồn sâu trong mắt

  • Mắt mẹ già năm tháng đã hư hao

  •  

  • Anh ra đi đàn em thơ đã lớn

  • Nhìn hình anh ngơ ngác hỏi là ai

  • Bầy chim nhỏ giữa trời đầy dông tố

  • Chim đầu đàn vẫn biệt dưới chân mây

  •  

  • Anh ra đi quê hương nghèo hơn trước

  • Những lầm than vẫn nối tiếp nhau về

  • Bài thơ cũ mơ làm người yêu nước

  • Ðến bây giờ anh còn nhớ hay quên

  •  

  • Trần Trung Ðạo

NHỮNG KIẾP NGƯỜI

Một đời cũng một đời thôi
Dãi dầu sương gió rối bời tóc mây
Phận buồn - nhiều rủi ít may
Hai tay vo miệng đủ ngày cô đơn

 

Khoắt khuya rượu ngấm lệ tuôn
Đêm trường mưa táp sấm dồn chớp giăng
Sờn vai bạc đến mong manh
Xác xơ lả cánh, tròng trành đầu non

 

Đâu đây đầu xóm cuối thôn
Rập rình thuốc trắng sói mòn tuổi thơ …
Vần xoay con tạo bơ phờ
Phận bèo ướt mộng, vật vờ miền hoang

 

Dàu thân trĩu gánh đa đoan
Con chưa dứt nựng đã toan chiều chồng
Nắng mưa uốn tấm thân còng
Tẩm hương tô sắc hoa trồng - Con sen

 

Lấm lem sương sớm tối đèn
Gầu đong ngụp lặn cát đen đếm ngày
Mồ hôi bóng nhẫy thân gầy
Hết ngày là phủi trắng tay … lưng trần
…..
Trông người … chùng tiếng tơ đàn
Vo tròn một kiếp, bẽ bàng phù sinh.

 

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

CUỐN SÁCH CUỘC ĐỜI


Nhà Thơ: Thiên Ân


Cuốn sách cuộc đời em đọc xong chưa ?
Vẫn cuồng ghen , suy tư , buông trách móc
Anh vẫn độc hành bến bờ cô độc
Nhớ em nhiều ray rứt đứt dây oan

 

Cuốn sách cuộc đời lần giở từng trang
Có nụ hôn thơm môi thời con gái
Có dòng sông thơ tuổi thơ tắm mãi
Bến lở , bến bồi bù đắp phù sa

 

Cuốn sách cuộc đời cay đắng , xót xa
Ai ăn trái khổ qua , đời vẫn khổ
Em đôi chân giẫm bóng mùa giông tố
Nức nở lòng , cuồn cuộn những sầu mong

 

Cuốn sách cuộc đời chạy maratông
Thương dùm đời anh giẫm chân tại chỗ
Yêu thì nói yêu đừng gieo đánh đố
Thơ thẩn bốn mùa xuống biển mò kim

 

Cuốn sách cuộc đời vỗ cánh bay lên
Ta đứng trông theo hóa thành tượng đá
Em ném hư không về nơi xa lạ
Xin cúi đầu ngày tháng gọi tên nhau

Philadelphia Asian News 3137 S. Juniper Street Philadelphia, PA 19148

(215)327-4088

  • Facebook
  • YouTube

philaasiannews@aol.com

bottom of page